Vừa lên facebook đập ngay vào mắt bài này của bạn Chờ Đợi Một người đăng trên group Gunny - Kết nối tình bạn. Đang trong giai đoạn pr cho mấy em Nữ Hoàng Cổ Động 2015 (mình cổ vũ cho Nguyễn Thị Kiều My - SBD 00051 nha) mà lại có 1 bài đầy cảm xúc chen ngang nữa. Đọc cái xem nào:
Gunny gắn bó với mình từ nhiều năm về trước. Hồi đó chơi vui lắm, không cần nạp thẻ nhiều không cần đua top làm gì, chơi với những người bạn mà đi hoài những phó bản anh hùng chẳng qua được, những lần đi war bắn miss dẫn đến thua là văng tục những câu nói hờn trách móc nhưng vẫn ham lắm cảm xúc sâu lắng lắm. Rồi sau đó, mình quen 1 người con gái suốt quãng thời gian vừa onl để chơi để nói chuyện và đi bắn cùng nhau thật là vui biết bao. Ngày cũng như đêm đêm cũng như lúc trời chưa sáng, mình đã quen dần và phải lòng em gái ý từ bao giờ không biết. Đúng như những gì người ta nói game là ảo nhưng cảm xúc là thật, nó thật quá, để rồi tình yêu đó trở thành nhớ nhung và rồi sau bao lần chúng tôi đi tới cái hôn lễ mà VNG (con bọ xít hút máu, nó giống như môi giới vậy - bọn mày cưới nhau ư, vậy trả tiền rồi vào phòng làm gì nhau thì làm) tạo ra vô cùng hay và tốt đẹp. Hôn lễ hôm đó, mk không phải acc top ác mk cùi lắm nhưng 2/3 những người chơi trong sv đó sv gà phiêu lưu (giờ gộp cmn thành Vui Nhộn). Bởi mk là một người hài hước thích ngao du kết tình bạn bè mà không màng danh lợi địa vị. Ui, giờ nghĩ lại những lời nói những câu chúc và tiếng reo hò ngày hôm ấy thật sự vẫn văng vẳng bên tai. Họ chúc mk và người con gái kia tình yêu trên game ảo sẽ biến thành tình yêu thật trong tương lai và mình nghĩ tới 1 ngày gần nhất rồi nhiều ngày gần tiếp theo đi gặp người con gái ấy, vì cả 2 đã đồng ý yêu nhau. Onl game chỉ để chờ nhau onl thui - cảm giác 1 mình khó chịu lắm... Cứ thế cứ thế, tình yêu đó dần dần lãng mạn hơn nhưng cũng trớ trêu hơn mà viết tới đây thui tay mình cũng nổi gai ốc lên (quê mình gọi như vậy) rồi. Mk bắt đầu hay hỏi về những ng khác mà em ý hay nói chuyện... Tóm lại, nếu để mà viết tiếp chắc phải dùng hết mấy bản tối ưu nhất của microsoft word 201 triệu mới hết đc. Những cãi cọ và hiểu nhầm dần tăng lên và rồi người con gái ấy bảo chia tay không còn gì nữa, chia tay khi đang dự tính đi gặp nhau.
Thế rồi...
(Cho mình nghỉ đi lau mặt và ngồi sang cái máy bên cạnh cái, nãy giờ nước mắt chảy ướt cháy khét bàn phím rồi, may mà thằng chủ quán không biết. Biểu tượng cảm xúc cry...)
Đấy thế là người con gái đó bảo từ giờ đừng pm em nữa em off đây. Trước khi em ý off em ý còn đưa ra rất nhiều các cái lời chúc tốt đẹp khác, mk cũng chúc em ý hàng trăm hàng ngàn câu, nếu các bạn xem chương trình 1000 câu hỏi vì sao thì các bạn sẽ biết sự nuối tiếc và nó cứ dài dài như thế nào đấy mà giờ tim mình nó đập hơi nhanh lên chưa viết nổi bạn nào muốn biết rõ hơn, nhất là những bạn gái thì vui lòng ib hoặc liên hệ sdt 01632686996 để được trực tiếp nghe cảm nhận. Đúng thật, em ý off tới giờ luôn tức là khoảng hơn 1 năm rồi, phải chăng tình yêu của thế giới mạng chưa đủ lớn để chứng minh hay chưa đủ lớn để biến đôi ta gặp nhau và trở thành truyền thuyết lãng mạn của những cuốn sách nổi tiếng về cái duyên phận. Viết tới đây mình lại nhớ ra câu nói "Gặp được nhau là do duyên số nhưng đến được với nhau lại là do sự an bài của định mệnh". Ôi cái định mệnh đấy mày ở đâu mà không cho đôi ta đến được với nhau? Nhưng cũng trách bản thân mình hồi đó đã không níu giữ. Đúng thật những thứ đã đánh mất đi thì không bao giờ tìm lại được.
Suốt quãng thời gian qua (từ xuất không biết có viết đúng chính tả ko nữa (Sai tau sửa lại roài), tại hồi học cấp 1 giáo viên đang dạy thì xin nghỉ 1 tháng đi du lịch với ck - từ ngày về dạy tiếp giọng nói khó nghe nên giờ mình cũng không phân biệt được mấy âm S hay X (sai ko chỉ cái đó đâu má), mà kể cũng cũng lạ, 2 vk ck cô đi du lịch về lẽ ra tâm trạng sảng khoái thì dạy học sẽ chuẩn hơn chứ đằng này lại ngọng - phải chăng... (Cái này 2 mềnh hiểu nhau đấy :v)) mình vẫn thường âm thầm onl 2 nick, nick nàng lv 50 còn níck mình lv thì cao hơn 1 tẹo tức là thiếu khoảng hơn nghìn kinh nghiệm nữa là lên lv 51 nhưng mình đâu nỡ, muốn để 2 níck cùng 50 tức là sẽ nhớ mãi kỷ niệm ngày ấy tới bây giờ. Nhiều lúc hút điếu thuốc lá mà lòng trầm ngâm sao hồi trước mình lại kém tới vậy. Dù sao cũng là 1 thứ tình cảm tuy không thật cho lắm nhưng cũng không phải là giả dối, vậy tại sao, tại sao chứ? Mỗi ngày mình đều dành 2 phút để tìm xem có trong 1000 câu hỏi vì sao không để giúp mình hiểu hơn nhưng rất tiếc mình vẫn chưa tìm được. Chắc các bạn đang hỏi mình và nghĩ bài viết của mình hôm nay viết ra để làm gì à? Hôm nay, mình onl gunny và làn gió nhẹ thoảng qua khiến mình nhớ về kỷ niệm xưa, thi thoảng có đôi giọt nước mắt lăn dài trên má. Là game thôi mà, sao mình không quên được người con gái ấy, cả 2 là chủ guild cùi nhưng lại là chủ guild đoàn kết với nhiều tiếng nói hòa đồng nhất, em cũng hứa yêu tôi thật lòng mà giờ đây...
Giá như ngày đó và tới giờ tình cảm vẫn được như xưa thì có lẽ chúng ta đã tạo nên 1 tình yêu ảo ảo đến thật mà làng game phải ngưỡng mộ đứng ngồi không yên rồi, nhưng em lại sẵn sàng bỏ đi. Off chặn mọi thứ anh liên lạc được, facebook khóa, zalo khóa thứ tiếng nói em còn để lại qua sdt vẫn là những câu nói êm ái nhất thuê bao quý khách... Anh tìm em mà đâu tìm bọn viettel chứ em. Mong là 1 lúc nào đó ngồi bên chồng em em đọc được những dòng này thì ib cho anh nhá, anh Mưa của sv phiêu lưu 3 năm về trước - anh vẫn chưa quên em Ngọc Anh à, mong là 1 lần được nói câu xin lỗi với em, dù ngày trước là em đúng hay anh sai là anh phải hay anh không phải thì để cho em ra đi cũng là 1 ân hận lớn mong được 1 lần tha thứ. Bỏ gunny rồi nhưng tôi vẫn vào nhớ về em của ngày xưa và chúng tôi với chúng bạn ngày ấy. Hôm nay trong túi còn 2000 mình nhặt được hồi sáng chắc em nhỏ nào đi học làm rơi, mình cũng ngồi ngay chỗ nhặt tiền để xem có ai đến xin lại không thì mình trả vì hồi nhỏ học đạo đức nhặt được của rơi trả lại người đánh mất nên mình... Chắc các bạn hiểu chứ, đôi lúc nhặt được món đồ gì đó cũng thấy áy náy lắm vì đâu phải của mình đâu (của thiên giả địa mà). Không thấy ai nhặt lên hết vì thế mình cầm ngay vào quán nét ngồi và đến giờ thì chỉ còn 4 phút nữa là hết 2000 rồi, sao quán nét nó tính tiền đắt thế. Sao không cho mình ngồi thêm để chờ xem có ai nói gì không, có em onl đọc được không, hay có thánh nào chở gạch cho em xây nhà không mà lại phải đứng lên hững hờ đi về. Nhà nghèo biết bao giờ mới lại được ngồi máy tính nữa đây, buồn quá các bạn ạ. Thui mình về đây không nó nhảy sang 3000 mk không có tiền trả thằng chủ quá nó lại bắt nợ mình thì chết.
Tôi nhớ về kỷ niệm khi ấy
Cái thời mà cuộc tình ảo gunny
Em mơ hồ hay tôi mơ hồ
Khiến giờ phải đôi ngả chia ly...
..................
Tắt máy đứng lên mà lòng tôi mơ hồ, nghe gió thoảng đâu đó quanh đây, lúc trước tôi đặt tên nhân vật là Mưa vì muốn 1 mùa mưa mang đến niềm vui cho tất cả các bạn, em là Ngọc Anh mang ngọc đến cho tăng phần đẹp đẽ, nhưng giữa chừng mọi thứ lại về không. Tôi phút chốc thấy trống rỗng vang vang đâu câu nói nhẹ nhàng như lời bài hát: "Mây trời hãy để gió cuốn đi, để gió cuốn đi ư..."
Ký ức về chuyện tình Gunny |
Thế rồi...
(Cho mình nghỉ đi lau mặt và ngồi sang cái máy bên cạnh cái, nãy giờ nước mắt chảy ướt cháy khét bàn phím rồi, may mà thằng chủ quán không biết. Biểu tượng cảm xúc cry...)
Đấy thế là người con gái đó bảo từ giờ đừng pm em nữa em off đây. Trước khi em ý off em ý còn đưa ra rất nhiều các cái lời chúc tốt đẹp khác, mk cũng chúc em ý hàng trăm hàng ngàn câu, nếu các bạn xem chương trình 1000 câu hỏi vì sao thì các bạn sẽ biết sự nuối tiếc và nó cứ dài dài như thế nào đấy mà giờ tim mình nó đập hơi nhanh lên chưa viết nổi bạn nào muốn biết rõ hơn, nhất là những bạn gái thì vui lòng ib hoặc liên hệ sdt 01632686996 để được trực tiếp nghe cảm nhận. Đúng thật, em ý off tới giờ luôn tức là khoảng hơn 1 năm rồi, phải chăng tình yêu của thế giới mạng chưa đủ lớn để chứng minh hay chưa đủ lớn để biến đôi ta gặp nhau và trở thành truyền thuyết lãng mạn của những cuốn sách nổi tiếng về cái duyên phận. Viết tới đây mình lại nhớ ra câu nói "Gặp được nhau là do duyên số nhưng đến được với nhau lại là do sự an bài của định mệnh". Ôi cái định mệnh đấy mày ở đâu mà không cho đôi ta đến được với nhau? Nhưng cũng trách bản thân mình hồi đó đã không níu giữ. Đúng thật những thứ đã đánh mất đi thì không bao giờ tìm lại được.
Suốt quãng thời gian qua (từ xuất không biết có viết đúng chính tả ko nữa (Sai tau sửa lại roài), tại hồi học cấp 1 giáo viên đang dạy thì xin nghỉ 1 tháng đi du lịch với ck - từ ngày về dạy tiếp giọng nói khó nghe nên giờ mình cũng không phân biệt được mấy âm S hay X (sai ko chỉ cái đó đâu má), mà kể cũng cũng lạ, 2 vk ck cô đi du lịch về lẽ ra tâm trạng sảng khoái thì dạy học sẽ chuẩn hơn chứ đằng này lại ngọng - phải chăng... (Cái này 2 mềnh hiểu nhau đấy :v)) mình vẫn thường âm thầm onl 2 nick, nick nàng lv 50 còn níck mình lv thì cao hơn 1 tẹo tức là thiếu khoảng hơn nghìn kinh nghiệm nữa là lên lv 51 nhưng mình đâu nỡ, muốn để 2 níck cùng 50 tức là sẽ nhớ mãi kỷ niệm ngày ấy tới bây giờ. Nhiều lúc hút điếu thuốc lá mà lòng trầm ngâm sao hồi trước mình lại kém tới vậy. Dù sao cũng là 1 thứ tình cảm tuy không thật cho lắm nhưng cũng không phải là giả dối, vậy tại sao, tại sao chứ? Mỗi ngày mình đều dành 2 phút để tìm xem có trong 1000 câu hỏi vì sao không để giúp mình hiểu hơn nhưng rất tiếc mình vẫn chưa tìm được. Chắc các bạn đang hỏi mình và nghĩ bài viết của mình hôm nay viết ra để làm gì à? Hôm nay, mình onl gunny và làn gió nhẹ thoảng qua khiến mình nhớ về kỷ niệm xưa, thi thoảng có đôi giọt nước mắt lăn dài trên má. Là game thôi mà, sao mình không quên được người con gái ấy, cả 2 là chủ guild cùi nhưng lại là chủ guild đoàn kết với nhiều tiếng nói hòa đồng nhất, em cũng hứa yêu tôi thật lòng mà giờ đây...
Giá như ngày đó và tới giờ tình cảm vẫn được như xưa thì có lẽ chúng ta đã tạo nên 1 tình yêu ảo ảo đến thật mà làng game phải ngưỡng mộ đứng ngồi không yên rồi, nhưng em lại sẵn sàng bỏ đi. Off chặn mọi thứ anh liên lạc được, facebook khóa, zalo khóa thứ tiếng nói em còn để lại qua sdt vẫn là những câu nói êm ái nhất thuê bao quý khách... Anh tìm em mà đâu tìm bọn viettel chứ em. Mong là 1 lúc nào đó ngồi bên chồng em em đọc được những dòng này thì ib cho anh nhá, anh Mưa của sv phiêu lưu 3 năm về trước - anh vẫn chưa quên em Ngọc Anh à, mong là 1 lần được nói câu xin lỗi với em, dù ngày trước là em đúng hay anh sai là anh phải hay anh không phải thì để cho em ra đi cũng là 1 ân hận lớn mong được 1 lần tha thứ. Bỏ gunny rồi nhưng tôi vẫn vào nhớ về em của ngày xưa và chúng tôi với chúng bạn ngày ấy. Hôm nay trong túi còn 2000 mình nhặt được hồi sáng chắc em nhỏ nào đi học làm rơi, mình cũng ngồi ngay chỗ nhặt tiền để xem có ai đến xin lại không thì mình trả vì hồi nhỏ học đạo đức nhặt được của rơi trả lại người đánh mất nên mình... Chắc các bạn hiểu chứ, đôi lúc nhặt được món đồ gì đó cũng thấy áy náy lắm vì đâu phải của mình đâu (của thiên giả địa mà). Không thấy ai nhặt lên hết vì thế mình cầm ngay vào quán nét ngồi và đến giờ thì chỉ còn 4 phút nữa là hết 2000 rồi, sao quán nét nó tính tiền đắt thế. Sao không cho mình ngồi thêm để chờ xem có ai nói gì không, có em onl đọc được không, hay có thánh nào chở gạch cho em xây nhà không mà lại phải đứng lên hững hờ đi về. Nhà nghèo biết bao giờ mới lại được ngồi máy tính nữa đây, buồn quá các bạn ạ. Thui mình về đây không nó nhảy sang 3000 mk không có tiền trả thằng chủ quá nó lại bắt nợ mình thì chết.
Tôi nhớ về kỷ niệm khi ấy
Cái thời mà cuộc tình ảo gunny
Em mơ hồ hay tôi mơ hồ
Khiến giờ phải đôi ngả chia ly...
..................
Tắt máy đứng lên mà lòng tôi mơ hồ, nghe gió thoảng đâu đó quanh đây, lúc trước tôi đặt tên nhân vật là Mưa vì muốn 1 mùa mưa mang đến niềm vui cho tất cả các bạn, em là Ngọc Anh mang ngọc đến cho tăng phần đẹp đẽ, nhưng giữa chừng mọi thứ lại về không. Tôi phút chốc thấy trống rỗng vang vang đâu câu nói nhẹ nhàng như lời bài hát: "Mây trời hãy để gió cuốn đi, để gió cuốn đi ư..."
(Theo kynanggame - Từ facebook)
ConversionConversion EmoticonEmoticon